An Nhược không ở lại Vương phủ, mấy đêm nay Vân Dật cũng chưa được chạm vào cậu. Ban ngày có nhìn thấy người, nhưng y bận nhiều việc không thoát thân được, còn tiểu quỷ kia cũng chẳng biết chủ động tìm y, thật vô tâm, uổng công y thương cậu như thế.
Trên bàn đặt một chậu lan rất đẹp, được tỉa tót tỉ mỉ thành dáng như bươm bướm đang bay, hoa thanh nhã. Vân Dật dặn Thưởng Lễ đang hầu bên cạnh, “Mang về nhà, đưa cho An chủ tử.”
Thưởng Lễ cầm lấy chậu lan, đang định lui xuống thì Vân Dật lại gọi, "Khoan đã." Y cầm bút viết một phong thư, phong kín rồi đưa cho Thưởng Lễ, "Cái này cũng mang cho Tiểu Nhược." Trước từng nhận được tình thi của Tiểu Nhược, y cũng nên hồi đáp cho phải phép. Không biết Tiểu Nhược đọc xong có nhịn được mà tìm đến y không.
Bên này, An Nhược đang tỉa nguyệt quý trong viện, cắt bớt cành thừa để hoa leo theo dáng cậu thích, phía trên là giàn hình vòm, nguyệt quý quấn quanh mà mọc, chỉ trong một đêm sẽ nở đầy hoa, rực rỡ mỹ lệ. Cùng Dật ca ca nằm dưới giàn, ngẩng đầu ngắm cảnh ấy là điều thư thái nhất. Cậu rất thích tự tay chăm lo ngôi nhà của hai người. Khi hoa nở sẽ hái thật nhiều cánh hoa rải đầy giường, Dật ca ca nhất định sẽ thích. Nghĩ đến dáng vẻ khi ấy của Dật ca ca, An Nhược không nhịn được cong môi cười như một tiểu hồ ly gian xảo.
“An chủ tử, tứ tiểu thư và biểu tiểu thư đến thăm, các nàng đang du ngoạn gần đây, biểu tiểu thư không may trẹo chân, đến đây nghỉ tạm.”
An Nhược cau mày, lòng hơi khó chịu, nhưng vẫn nói, “Đưa các nàng vào phòng khách, tìm đại phu cho biểu tiểu thư.”
Ngẫu nhiên trẹo chân gần đây à? Hừ, chiêu này quá vụng về. Biết Dật ca ca đang ở Vương phủ mà còn tới đây, rõ là cố ý đến tìm mình. Không biết không ra sức ở chỗ Dật ca ca, lại mò tới tìm ta làm gì. Chẳng lẽ tới khoe khoang?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play