Vân Khởi tỉnh dậy thì Sở Thiên đã không còn ở đó. Đêm qua mơ thấy rất nhiều chuyện trước kia, sáng nay dậy có muộn một chút. Loại thuốc hắn điều chế thời gian trước cũng đã hoàn thành, hiện tạm không có việc gì khác, nghĩ tới đôi phu phu thú vị gặp hôm qua, chi bằng đi tìm họ trò chuyện.
Vân Khởi hỏi thăm thì biết bọn họ đang thưởng trà trong rừng ngân hạnh, hắn thong dong đi qua. Lúc đầu nghe nói Sở Thiên cướp một nam tử xinh đẹp, còn tưởng giống mình, nhưng khi ấy đang bận hoàn thiện đan hoàn, không có tâm tư để ý. Đến khi xong việc lại nghe nói phu quân của nam tử kia đã tìm tới tận cửa. Chuyện thú vị thế này, sao hắn có thể không tới xem, kết quả đúng như mong đợi.
Trên cây ngân hạnh đầy lá vàng rực, không có hoa nở rộ chói mắt nhưng lại yêu kiều duyên dáng, từng chiếc lá hình quạt nhỏ bé lại mang một nét tao nhã riêng, theo gió bay lượn, bình thản và trang nhã.
Vân Dật và An Nhược ngồi trên ghế gỗ dưới tán cây.
 "Dật ca ca, cây này gọi là gì vậy? Lá đẹp quá." An Nhược hỏi.
Vân Dật đặt chén trà xuống.
 “Ngân hạnh. Hai cây phía nam là giống đực, hai cây gần đây là giống cái, cây phía bắc cũng là giống đực. Nhân của cây có thể làm thuốc, có công dụng thanh nhiệt, liễm phế, bình suyễn, chỉ khái, hành khí hoạt huyết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play