Vân Khởi vui vẻ ăn bữa sáng, rất hợp khẩu vị hắn. Món ăn nhạt, toàn những loại rau hắn thích, phần khác đều được nhặt bỏ cẩn thận. Ăn xong no nê, hắn ra ngoài dạo quanh, xem nơi sau này mình sẽ sống. Ngoài cửa sổ là mấy cây ngân hạnh, lá vàng rực rỡ, dưới tán phủ một lớp lá mỏng, vô cùng đẹp mắt.
Ánh mắt Vân Khởi sáng bừng, bước nhanh tới. Trước mắt là một thửa ruộng thuốc, trồng hoàng kỳ, phát triển rất tốt, được chăm sóc tỉ mỉ. Vân Khởi đưa tay vuốt ve mấy cây thuốc sum suê, yêu thích không rời.
Vân Khởi dùng tay áo lau mồ hôi trên trán, tà áo cũng dính chút bùn đất. Trong lúc xới đất, nhổ cỏ, đã qua mất một canh giờ lúc nào chẳng hay.
Khi tới thì tiện đường ghé qua, không để ý đường nào, giờ về cũng không vội. Trong viện trồng rất nhiều loại cây quý hiếm, cách bố trí và giống cây đều là những thứ hắn ưa thích. Vân Khởi có thiện cảm khó tả với nơi này.
Vừa bước vào cổng đã nhận ra không khí có phần căng thẳng. Chén đĩa vỡ đầy đất, mấy nha hoàn và mấy kẻ áo đen đang run rẩy quỳ dưới đất. Chưa kịp nhìn kỹ, một cơn gió vụt qua, cổ tay phải đã bị nắm chặt. Trước mặt là một nam nhân ánh mắt đầy sát khí, mang theo áp lực đè nặng: “Ngươi đã đi đâu? Còn mơ tưởng trốn sao? Đừng có nằm mơ nữa, ngươi chỉ có thể ở lại cái tà giáo ngươi căm ghét này.”
“Ta không hề trốn, chỉ ra ngoài dạo một vòng thôi. Ta rất thích vườn thuốc phía sau, nên mải mê quên mất giờ.”
Khi nghe đến "vườn thuốc", trên mặt Sở Thiên thoáng qua vẻ thất thần, rồi lại lộ vẻ hối hận. Hắn chỉ nghĩ đối phương trốn nên đã sai người đi lùng bắt, không ngờ lại đang ở vườn thuốc gần đó. Cũng phải, người này từng dồn nhiều tâm huyết vào vườn thuốc ấy. "Ngoan ngoãn ở lại đây, ngươi không thoát được đâu." Nói xong buông lời cảnh cáo rồi phất tay áo bỏ đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT