Giang Kiến Hải đưa tay che mắt và trán một lát rồi buông ra, sau đó nhịn cơn giận mà ngồi xuống giường, đeo kính mắt lên đưa tay lục áo khoác và túi hành lý của mình, vừa lục vừa ném tiền ném phiếu lên giường, miệng nói: “Có phải gả cho anh là vì tiền đúng không? Em muốn tiền đúng không, cho em, đều cho em!”
Tiền và phiếu trên người đều bị lục đến trống rỗng, toàn bộ ném trước mặt Lưu Doanh, anh ta nhìn Lưu Doanh hỏi: “Đủ chưa? Có đủ hay không?! Không đủ anh lại đi mượn cho em! Em có muốn không?! Em không sợ mất mặt thì anh cũng không sợ nữa!”
Lưu Doanh siết chặt ngón tay ngồi ở trên giường trừng mắt nhìn Giang Kiến Hải, vẻ mặt kia giống như muốn nhảy dựng lên liều mạng với anh ta. Nhưng cô ta chỉ duy trì tư thế và vẻ mặt như vậy, không tiếp tục lên tiếng cãi nhau với Giang Kiến Hải.
Giang Kiến Hải đứng trước giường, yên tĩnh một lát khiến anh ta tìm về một chút tỉnh táo. Anh ta đột nhiên cảm thấy hít thở để sống cũng con mẹ nó mệt mỏi, bèn nhũn người ngồi bên mép giường, lấy kính mắt xuống chớp chớp mắt nói: “Lưu Doanh, anh cưới em là muốn cùng em sống thật tốt, là muốn sống an ổn để được người ngưỡng mộ, không phải mỗi ngày gà bay chó chạy bị người khác chế giễu như vậy.”
Lưu Doanh nhìn một bên mặt anh ta, cuối cùng cũng mở miệng: “Công việc của anh đã ổn định, hiện tại là xưởng trưởng, anh muốn sống an ổn, không muốn bị người khác cứ chế giễu thế này vậy thì đưa em đi vào thành đi.”
Giang Kiến Hải thấp mày lại im lặng, chốc lát lại nói: “Em sao lại nghe không hiểu, mẹ anh lớn tuổi, không biết ngày nào sẽ không còn nữa. Trong nhà nếu như không có ai trông nom, xảy ra chuyện cũng không ai biết, anh sẽ bị người ta mắng chết!”
Lưu Doanh cũng không lộ vẻ xúc động, trong lòng nghĩ —— Chết cũng không ai biết, là báo ứng của bà già đáng chết!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT