Đến tháng bảy, tiết lập thu, trời mưa vài trận nhỏ, nhưng cũng không giải quyết được tình trạng hạn hán, thôn Sơn Tú nhờ địa thế tốt, có sự chênh lệch nhiệt độ nên có sương đọng, giữ được hơn một nửa số mạ ngoài đồng.
Những thôn khác thì không may mắn như vậy, có nơi mạ ngoài đồng chết khô hoàn toàn.
Rau dại năm nay đặc biệt được giá, ngay cả rau sam, rau tề, những loại rau già cũng bị người ta đào hết, ai cũng muốn tích trữ để ăn vào mùa đông, tiết kiệm được chút tiền mua rau.
Lúc Diệp Khê lên núi tìm táo tàu, tình cờ gặp nhiều bà con trong thôn, đều tranh thủ lúc trời chưa lạnh hẳn, lên núi hái chút đồ về tích trữ ăn dần vào mùa đông.
Những người đàn ông trước kia cười nhạo Lâm Tương Sơn chặt củi làm việc không công, bây giờ cũng vất vả đi chặt củi, sợ mùa đông năm nay lại lạnh như năm ngoái, giá than củi lại tăng, thì mùa đông thật sự không sống nổi.
Diệp Khê xách giỏ, chuẩn bị hái chút táo tàu về, ba đứa nhỏ nhà họ Hà đang nhặt củi thấy vậy, liền lấy sào tre giúp Diệp Khê hái.
Táo tàu là loại quả dại phổ biến nhất vào mùa thu, người trong thôn không thích ăn, dù năm nay hạn hán thiếu lương thực, cũng ít người ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT