Chẳng mấy chốc lại đến lúc nóng nhất của mùa hè, mặt trời chói chang thiêu đốt, ngay cả cỏ dại ven đường cũng héo rũ, gió hè thổi qua, lá cây xào xạc.
Diệp Khê đang mang thai, bụng hơi nhô lên, ngồi trên chiếc giường tre ngoài sân, tẩu tử Lý Tập ngồi bên cạnh, bế con nhẹ nhàng ru ngủ.
Trời nóng, đứa nhỏ chỉ mặc một chiếc yếm hình cá chép, để lộ ra đôi tay trắng nõn như củ sen. Sau khi đứa nhỏ chào đời, Diệp Sơn vắt óc suy nghĩ cả nửa ngày trời, cuối cùng đặt tên là Diệp Vũ Lai, tên gọi ở nhà là Lôi Tử.
Ý nghĩa là sinh vào đêm mưa sấm sét, tiểu Lôi Tử sinh ra đã trắng trẻo bụ bẫm, giờ đã được trăm ngày, càng lớn càng bụ bẫm đáng yêu, nhìn là thấy vui.
Diệp Khê sờ lên khuôn mặt trơn bóng của cháu trai, cười nói: "Tẩu tử sữa tốt, nên đứa nhỏ mới nuôi được bụ bẫm thế này."
Trên mặt Lý Tập tràn đầy nụ cười của người mẹ: "Vẫn là sữa dê đệ cho tốt, trước kia sữa ta không đủ, uống sữa dê hầm đậu phộng một thời gian, bây giờ sữa dồi dào, đủ cho nó ăn rồi."
Diệp Khê nói: "Đến lúc ta sinh thì không có sữa cho nó bú, may mà trong nhà có dê, nhưng mà đứa nhỏ uống sữa dê lớn lên thì thân thể cũng không yếu đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play