Diệp Khê đương nhiên không nói cho Lâm Tương Sơn biết trước, mấy hôm nay hắn bận rộn từ sáng sớm đến tối mịt, giúp nhà họ Diệp gặt lúa mì xong, lại đến nhà chủ làm người gặt thuê, trông rất vất vả, cậu không muốn để hắn mừng hụt.
Trong nhà mới thu hoạch được một kho lúa mì, đúng lúc lương thực dồi dào, Diệp Khê nhờ Lưu Tú Phượng hỏi thăm xem nhà ai trong làng có mèo đang mang thai, mèo nhà Vương Nhị mỗ đầu làng gần đây vừa sinh một lứa mèo con, mới được một tháng.
Diệp Khê liền gói muối vào giấy dầu đến làng tìm Vương Nhị mỗ xin mèo, tiện thể đến chỗ lang trung bắt mạch.
Nhà Vương Nhị mỗ cách nhà họ Diệp không xa, Diệp Khê xách muối đến gõ cửa.
Vương Nhị mỗ đang muối rau trong nhà, thấy Diệp Khê đến, liền cười chào: "Khê ca nhi, đến xin mèo à, mau vào nhà ngồi."
Diệp Khê cười nói: "Nghe nương con nói, nhà bà có mèo con, con đến xin một con về trông kho lương, nhà con không có mèo không được, sợ chuột phá hoại lương thực."
Vương Nhị mỗ bê ghế ra, cười nói: "Đúng vậy, chuột qua mùa đông là lại hoạt động, suốt ngày chạy nhảy khắp nơi, đào hang lung tung, hôm qua hai cái bánh rau dại đặt trên bếp nhà ta cũng bị cắn mất một nửa! Mèo nhà ta gần đây đang nuôi con, mới để lũ chuột đó lộng hành!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT