Chớp mắt đã đến tiết lập đông, chăn mỏng được cất đi, trong tủ có hai chiếc chăn bông dày của hồi môn của Diệp Khê, lúc này được lấy ra phơi nắng, hai ngày nữa là có thể đắp được rồi.
Diệp Khê cầm chổi lông gà phủi bụi chăn ngoài sân, tranh thủ mấy hôm nay trời đẹp, phơi nắng hai ngày, khi đắp sẽ ấm áp và mềm mại hơn.
Phủi bụi xong, mới phát hiện Lý Nhiên không biết đã đến từ lúc nào, đang đứng ở cửa sân cười chờ Diệp Khê ngẩng lên nhìn thấy nàng.
"Tẩu tẩu đến rồi, mau vào đi, đứng ở cửa làm gì." Diệp Khê cầm chổi lông gà cười nói.
Lý Tập nói: "Định hù đệ một chút, nhưng thấy đệ làm việc chăm chú, không muốn làm phiền."
Diệp Khê mỉm cười, xách ấm trà vào bếp thêm nước: "Tẩu tẩu tính tình sao giống trẻ con vậy."
Lý Tập nghiêng đầu nhìn chăn đang phơi ngoài sân, khen ngợi: "Vỏ chăn này là do đệ thêu à? Tay nghề thêu tốt thật, hình cá chép vượt vũ môn này sống động như thật."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play