Sáng sớm thức dậy, trên cành cây vẫn còn đọng sương, xem ra mùa đông không còn xa nữa. Diệp Khê lấy cuốn lịch ra xem, hôm qua đã qua tiết Thu phân, vậy là sắp đến tiết Hàn lộ rồi, mùa đông trên núi đến sớm hơn những nơi khác.
Diệp Khê ra bếp trộn cám mang ra chuồng gà cho gà vịt ăn. Nửa tháng trôi qua, gà vịt đã lớn hơn một vòng, bộ lông vàng óng đã rụng dần, bắt đầu xuất hiện đặc điểm phân biệt trống mái. Diệp Khê dùng ngón tay đếm số lượng, rồi cài then chuồng gà, quay về từ sân sau.
Khi đi đến mái hiên, bỗng vang lên tiếng nai kêu, Diệp Khê quay đầu lại nhìn, là con nai nhỏ mà Lâm Tương Sơn bắt về đang kêu, quả bí ngô dưới đất cũng đã ăn gần hết.
Diệp Khê vui mừng nói: “Ngươi chịu ăn rồi sao?”
Con nai nhỏ lại kêu nhẹ hai tiếng, ngoan ngoãn đứng dậy. Diệp Khê đưa tay ra sờ nó, nó còn chủ động cúi đầu lại gần.
“Được rồi, lần trước đã nói, nếu ngươi chịu ăn, sống sót thì sẽ nuôi ngươi, sau này ngươi cứ ở trong sân này đi.” Diệp Khê vừa vuốt ve vừa cười nói.
Con nai này bị Lâm Tương Sơn dùng ná bắn trúng, rơi xuống bẫy, chân sau bị gãy, dù có thả về rừng, e là cũng sẽ bị các loài động vật khác bắt ăn thịt. Diệp Khê thấy nó có vẻ linh hoạt, bèn nuôi nó như mèo, như chó trong nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play