Vườn rau đã cuốc xong, ngày hôm sau Diệp Khê xuống núi đến nhà Lý Nhiên xin cây giống.
Lúc cậu đến, Lý Nhiên đang thêu khăn trong sân. Diệp Khê đứng trước cổng gọi: “Đã lâu không gặp, Lý Nhiên càng ngày càng đoan trang rồi.”
Lý Nhiên nghe thấy giọng cậu, vui mừng ngẩng đầu lên: “Cuối cùng cậu cũng đến tìm tôi nói chuyện rồi!”
Nói xong, cậu ấy vội vàng ra hiên bê ghế: “Cậu không biết đâu, từ khi cậu thành thân, chẳng có ai tìm tôi nói chuyện cả, tôi chỉ biết thêu khăn để giết thời gian thôi.”
Diệp Khê bước vào, ngồi xuống sân, ngó đầu nhìn hoa văn cậu ấy đang thêu: “Trước khi về nhà mẹ đẻ tôi không thể đến được, này, vừa về xong tôi liền đến tìm cậu đó.”
Lý Nhiên cài cây kim vào tóc, cười trêu cậu: “Chắc là đang mặn nồng với phu quân trên sườn núi, sống như thần tiên, nên không nỡ xuống núi tìm tôi chứ gì.”
Diệp Khê mỉm cười, cuộc sống sau khi thành thân của cậu quả thật rất thoải mái: “Đừng nói đùa nữa, hôm nay tôi đến xin cậu ít cây giống, vườn rau mới cuốc xong đang chờ trồng cây, phải tranh thủ trước khi vào đông cho chúng lớn lên.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT