Hai người không nỡ tiêu tiền ăn cơm trưa ở chợ, lúc ra khỏi cổng thành liền mua bốn cái bánh bao lót dạ, Lâm Tương Sơn thương phu lang, mua cho Diệp Khê hai cái bánh bao nhân thịt hành, còn mình thì ăn hai cái bánh bao nhân cải trắng.
Diệp Khê tất nhiên không nỡ ăn thịt một mình, liền giật lấy gói giấy dầu trong tay Lâm Tương Sơn, đổi cho hắn một cái bánh bao nhân thịt hành.
“Chúng ta đừng ai bạc đãi cái miệng của mình.”
Lâm Tương Sơn biết phu lang thương mình, liền nhận lấy ăn, hai người vừa ăn bánh bao vừa đi về nhà.
Thôn Sơn Tú xa hơn những ngôi làng khác, đi hơn một canh giờ, Diệp Khê và Lâm Tương Sơn mới về đến nhà ở lưng chừng núi.
Về đến nhà, Diệp Khê vội vàng thả gà con vịt con trong gùi ra sân, lại lấy một nắm gạo từ trong bếp rắc cho chúng.
Xóc nảy cả buổi sáng, gà con vịt con đều hơi mệt mỏi, bây giờ được ăn no liền tỉnh táo hơn, Diệp Khê lại lấy một chiếc bát sành miệng sứt mẻ, múc một bát nước cho chúng uống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT