Ca ca đứng ở cửa nhìn vào trong, thúc giục ta rời đi. Ta ra cửa rồi vẫn còn quay đầu cố sức nhìn Lạc Thường tại, nàng đứng dưới tàng cây, hoàng hôn loang lổ trên mặt, nàng cười m.ô.n.g lung, rất hợp với một tầng sương mù phía trên.
Cửa đóng sập một tiếng phía sau ta.
Trong lòng ta cảm thấy chấn động, nước mắt đột nhiên chảy ra.
Y giả nhân tâm, nàng sẽ không hại người, ai cũng biết điều đó, nhưng vẫn cố cấp hắt nước bẩn vào nàng, nghiền nát sự tự tôn và dịu dàng của nàng.
Sau khi quay về tẩm cung được nửa đường, trong n.g.ự.c ta cảm thấy khó chịu vô cùng, ta khổ sở nói với Hạnh Nhi: “Chúng ta quay trở lại lãnh cung một chút, ta lo lắng cho tỉ tỉ.”
Không lay chuyển được ta, hơn nữa sắc mặt của ta thật sự tái nhợt, Hạnh Nhi vừa sai người gọi thái y, vừa chuẩn bị đưa ta quay lại.
Mấy tiểu thái giám vội vàng chạy tới từ xa, hoang mang rối loạn, mũ cũng xộc xệch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play