Vốn dĩ tận mắt thấy Chu Cảnh Thâm lên xe jeep từ cổng trạm xá vào thành phố, giờ lại nghe Hướng Đông Đông nói anh là bệnh nhân phòng 306 trong hội trường, Tống Thư Ngôn đã nhiều lần muốn hỏi:
Anh bị thương có nặng không?
Bị ở chỗ nào?
Nhưng lại không tìm được cơ hội để mở miệng.
Trên đường đi ra ngoài, thấy anh bước đi trầm ổn, mặt không đổi sắc, đến lông mày cũng chẳng nhíu lấy một cái, nhìn thế nào cũng không giống người bị thương.
Cô ngẩng đầu quan sát kỹ sắc mặt anh, mới phát hiện môi anh đúng là có hơi nhợt nhạt, đôi mày tuấn tú cũng hiện rõ vài phần vẻ yếu ớt.
Cô không dám chắc tình trạng cơ thể anh thế nào, cảm thấy người bị thương thì không nên cứ thế đi khắp nơi lung tung, phải không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play