Lúc chờ món ăn mang lên, Thẩm Độ cứ muốn tìm chuyện gì đó để nói với cô, nghĩ mãi cũng không biết nên nói gì.
Lúc này anh mới chợt nhận ra, trước kia toàn là cô ở bên cạnh ríu rít nói, còn anh thì thỉnh thoảng phụ họa vài câu, để không bị rơi vào im lặng.
Giờ đây, Tống Thư Ngôn đã trầm tĩnh hơn trước rất nhiều, cầm chén trà uống nước, vẻ mặt bình tĩnh, không biết đang nghĩ gì.
Tống Thiên Minh thỉnh thoảng lại nhắc nhở: “Ở trong thôn thì đừng đi một mình, không có việc gì thì ít ra ngoài đi dạo thôi.”
“Làm việc mệt thì nghỉ ngơi chút, không sao đâu, người ta có nói vài câu cũng chẳng sao, vốn dĩ em đâu phải là người giỏi làm mấy việc này.”
“Tránh xa mấy nam thanh niên trong thôn ra, đừng để người ta thừa cơ có ý đồ.”
Anh càng nói càng thấy lo, chỉ hận không thể giữ em gái ngay trong tầm mắt mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play