Tống Thư Ngôn được Tống Thiên Minh đỡ đến ngồi dưới một gốc cây to, bóng cây râm mát, ánh nắng chiếu qua khe lá tạo thành từng đốm sáng lung linh.
“Anh ơi, ở đây có kiến!”
Tống Thư Ngôn chỉ vào bụi cỏ có một đàn kiến nhỏ đang bò qua bò lại, sắc mặt hoảng hốt.
Tống Thiên Minh liếc nhìn một cái, rất điềm tĩnh nói: “Không sao, loại kiến này không cắn người.”
Tống Thư Ngôn nửa tin nửa ngờ.
Biết em gái mình ưa sạch sẽ, Tống Thiên Minh còn cẩn thận kéo đến một tảng đá lớn cho cô ngồi.
“Ngồi nghỉ đi, có chuyện gì thì gọi anh. Nếu chân không còn đau nữa thì tự về khu nhà thanh niên trí thức trước.” Nếu không phải chỗ này cách khu nhà hơi xa, anh đã muốn đưa em gái về từ sớm rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play