Tống Thư Ngôn cả người đã tê rần, ngẩng đầu nhìn Hạ Lan, lại lần nữa chân thành cảm thán: “Cậu bị bệnh à.” Không gọi cô đầu tiên thì thôi, vậy mà cứ nhằm vào cô để bắt nạt.
Lúc này, những nam thanh niên trí thức khác cũng lục tục trở về.
Tống Thư Ngôn rửa sạch tay, cầm lấy chiếc bát chuyên dụng của mình, “Xuất phát!”
Gặp đám nam thanh niên trí thức đang đi tới, cô chỉ hơi gật đầu coi như chào hỏi.
Mặc dù mọi người cùng ở chung một sân, nhưng thực ra, ngoại trừ Lưu Quốc Trụ và Mạnh Khánh Vĩ, thì những người khác cô không nhớ nổi tên, cũng chẳng nhớ nổi mặt ai với ai.
Nói trắng ra là cô bị “mù mặt”.
Bốn người mỗi người cầm bát, đến đầu thôn xếp hàng để chia thịt heo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT