Tống Thư Ngôn gãi gãi đầu, nghiêng người né tránh bàn tay đang định đưa tới.
Ánh mắt Chu Cảnh Thâm trở nên nặng nề, nhưng dù có để ý, anh cũng không thể biểu lộ ra dù chỉ một chút. Anh cướp lời trước Tống Thư Ngôn, không nặng không nhẹ ném ra một câu: “Người cũng đã ngồi xuống rồi, nói là để ý thì có ích lợi gì không?”
“Không có.” – Thẩm Độ cũng rất thành thật đáp lại, thong dong tự nhiên sắp xếp bát đũa cho mình, rót một chén trà nhỏ, gọi phục vụ tới hỏi xem bàn này gọi món gì rồi, sau đó lại thêm hai món ăn nữa.
Sau khi người phục vụ rời đi, bầu không khí lập tức trở nên trầm lặng.
Thẩm Độ là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng: “Còn chưa chúc mừng hai người, tân hôn vui vẻ.”
Dưới bàn, ngón tay anh siết chặt lại thành nắm đấm, móng tay cắt quá ngắn suýt chút nữa đã làm rách lòng bàn tay.
Chu Cảnh Thâm mặc kệ anh ta ngoài miệng nói gì trong lòng nghĩ gì, khóe môi khẽ nhếch lên thành một độ cong lễ phép: “Cảm ơn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play