Tống Thư Ngôn thất thần, ánh mắt lơ đãng nhìn vào bát cơm. Nói thật, khẩu vị đồ ăn của nhà ăn trong viện so với nhà ăn của trường hồi còn đi học không khác gì nhau — ăn được, không tính là khó ăn, nhưng cũng không thể nói là ngon.
Chu Cảnh Thâm ngồi đối diện cô, lặng yên đỏ cả vành tai. Thật sự không chịu nổi ánh mắt chăm chú mà nóng bỏng của cô, anh phải ổn định tinh thần mới không đến mức nói năng lắp bắp.
Anh hắng giọng một tiếng, mặt nóng bừng lên, không dám nhìn thẳng Tống Thư Ngôn, chỉ chậm rãi nói: “Em… em nhìn chằm chằm anh làm gì?”
“Hả?”
Tống Thư Ngôn mờ mịt chớp mắt.
Quay đầu nhìn Ninh Nguyệt, thấy Ninh Nguyệt đang cười trộm, còn trả lại cô một ánh mắt như muốn nói: Không sai, ánh mắt kia chính là cô!
Nghĩ đến gì đó, cổ Tống Thư Ngôn cứng đờ, chậm rãi quay đầu lại nhìn Chu Cảnh Thâm, cố gắng biện giải: “Em, em đang nghĩ chuyện gì đó, không nhìn anh đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT