Ăn sáng xong, Tô Mộ phải làm hoa nhung, Hứa Chư không ở lại lâu mà rời đi.
Đồ của Cố Thanh Huyền để trong căn phòng từng xảy ra án mạng, lúc tìm đồ, y vô tình thấy được chỗ tiền mà Tô Mộ giấu.
Cái túi nặng trĩu, có nhiều tiền đồng, bạc vụn cũng không ít.
Cố Thanh Huyền hơi tò mò, bèn lấy ra xem, có tất thảy sáu khối bạc vụn, thậm chí thêm hai kim quả tử.
Y “chậc chậc” hai tiếng, tay cầm túi ra cửa, nói: “Tô tiểu nương tử, không ngờ nàng còn là tiểu phú bà đấy.”
Thấy y lật cả mỏ vàng của mình ra, Tô Mộ không khỏi nóng nảy, nàng vội đứng dậy giật lấy, không vui nói: “Ngài rảnh rỗi hay sao mà đi lục lọi cái này?”
Cố Thanh Huyền bật cười, “Ta đâu biết là nàng giấu tiền trong phòng đó?”
Tô Mộ cảnh giác nhìn chằm chằm y, nghiêm túc nói: “Đây là tiền ta làm hoa nhung tích cóp từng chút mới được, ngài đừng lục lung tung.”
Cố Thanh Huyền gật đầu, “Nàng căng thẳng gì chứ, ta đâu nói chúng có lai lịch bất minh.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play