Xa xa trong thành vang lên từng đợt pháo hoa pháo trúc, âm thanh liên hồi không dứt.
Bên dưới đột nhiên vang lên tiếng vỗ tay trầm trồ, kéo Tô Mộ từ dòng suy nghĩ miên man trở về hiện thực, trên sân khấu, “Lan Lăng Vương” đã hạ màn từ lúc nào không hay.
Kế tiếp là một màn thiên tử ban rượu.
Cố Thanh Huyền đã tháo mặt nạ ra, để lộ khuôn mặt thanh tú trắng trẻo vừa xa lạ vừa quen thuộc.
Tô Mộ nhìn y uống rượu ngon do thiên tử ban, lại nghe tiếng người náo nhiệt ồn ào xung quanh, không hiểu sao bỗng nhiên cảm thấy có chút cô độc.
Nàng cũng không nói rõ được cảm giác ấy là như thế nào.
Xung quanh rõ ràng có rất nhiều người, nhưng nàng lại như một cô nhi bị ném vào thời đại xa lạ này, như khóm lục bình trôi nổi không nơi nương tựa, càng không có chốn về, chỉ có thể mặc cho nước chảy bèo trôi, dường như mãi mãi không thể cập bờ.
Như thể nhận ra ánh mắt của nàng, Cố Thanh Huyền ở phía dưới đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía này.
Hứa Chư hưng phấn vẫy tay với y.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play