Phương bà tử cũng cảm thấy việc này khó giải quyết, bèn nói với bà: “Chuyện này quả thực rất khó xử lý, nương tử cần phải cẩn thận một chút mới tốt, nếu vì một tỳ nữ mà làm ảnh hưởng đến tình cảm mẫu tử giữa ngài và tiểu hầu gia, vậy thì thiệt nhiều hơn được.”
Thịnh thị rót một chén nước, trầm ngâm nói: “Không cần ngươi nhắc, ta cũng biết.” Lại nói, “Ta chỉ có mỗi một đứa con trai, sau này còn phải trông cậy vào nó để dưỡng lão chăm sóc, nếu vì chuyện này mà nháo đến mức làm tổn thương đến tình cảm thì sau này ta biết tìm ai mà khóc lóc đây?”
Phương bà tử gật đầu, “Đúng là đạo lý này, người bên Thọ Vương phủ còn chưa vào cửa đã bắt đầu can thiệp vào chuyện nhà trai, có thể thấy cô nương kia cũng chẳng phải người hiền lành gì.”
Thịnh thị trầm mặc.
Phương bà tử nói: “Nương tử tuyệt đối không được hồ đồ, sau này ngài dựa vào không phải Thọ Vương phủ, mà là chính cốt nhục thân sinh của mình, nếu vì chuyện Tô Mộ mà làm tổn thương tình cảm mẫu tử, nhìn thế nào cũng không có lợi.”
Thịnh thị nhìn về phía bà, phiền lòng nói: “Ta đương nhiên hiểu đạo lý này, chỉ là làm sao để vừa không đắc tội với bên Thọ Vương phủ, vừa khiến Văn Gia cam tâm tình nguyện buông tay đây?”
Phương bà tử suy nghĩ kỹ càng, sau đó nhíu mày nói: “Hay là hỏi ý kiến của lão phu nhân, nghe xem ý kiến của ngài ấy thế nào?”
Thịnh thị xua tay ngay, “Chuyện này chớ để bà ấy biết thì hơn.” Lại nói, “Lão phu nhân xưa nay luôn cưng chiều cháu chắt, bà ấy có lẽ sẽ gọi Văn Gia đến hỏi cho rõ ràng, nhưng nếu Văn Gia không muốn, bà ấy sẽ không can thiệp xử lý.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT