Cố lão phu nhân rất chú trọng gia đình hòa thuận. Bà hiểu “gia hòa vạn sự hưng”, gia đình yên ấm thì mọi sự mới thành được. Nếu cha con có ngăn cách, ngày sau chung sống sẽ khó tránh khỏi gượng gạo bất hòa.
Nghĩ đến đây, bà không khỏi sinh ra vài phần u sầu.
Khi các trưởng bối trong phủ đang đau đầu lo âu vì chuyện này, Cố Thanh Huyền lại hậu tri hậu giác cho rằng họ đã hiểu rõ ý của mình.
Chẳng biết có phải nam nhân đều thiếu căn gân hay sao mà tối đó, khi Thịnh thị nhắc chuyện này với Trung Dũng hầu Cố Chính, ông chỉ hơi ngẩn ra rồi nói: “Văn Gia đã trưởng thành, nó thu một thông phòng hầu hạ cũng không có gì to tát.”
Thịnh thị bất mãn nói: “Nó thu ai không được, lại thu một người giống Hoa Lan. Bảo con bé sau này làm sao đây?”
Cố Chính không thích nghe bà nói thế này, ông phản bác: “Cũng tại nàng cứ nuông chiều. Hoa Lan đã mười bảy tuổi rồi, đáng lẽ nên tìm nhà chồng môn đăng hộ đối rồi gả đi. Một nữ lang chưa xuất giá suốt ngày chạy đến phủ ta còn ra thể thống gì nữa?”
Thịnh thị ảo não cãi lại: “Chàng còn trách ta sao?! Đó là cháu gái của ta. Ta với nhị nương có tình tỷ muội sâu đậm. Con bé đến nhà dì làm khách thì có gì không ổn chứ?”
Cố Chính đau đầu không thôi: “Ta không có ý đó. Ý là nhắc nàng, nam nữ khác biệt nên tránh hiềm nghi. Văn Gia đã đính hôn với Thọ Vương phủ rồi. Nếu huynh muội quá thân cận, khó tránh khỏi khiến người ta đàm tiếu.”
Nhắc đến chuyện này, Thịnh thị càng khó chịu hơn, bà quở trách: “Chàng còn mặt mũi nhắc chuyện này sao? Lúc trước chàng trơ mặt cầu xin Thọ Vương phủ cho Văn Gia mối hôn sự này. Kết quả bây giờ lại nháo thành ra thế này, hôn sự kéo dài đến nay, cưới không được mà lui cũng không xong. Chẳng biết còn trì hoãn đến bao giờ.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT