Hai người nhìn nhau, ngươi xem ta, ta nhìn ngươi, trong lòng nhất thời đều không biết có tư vị ra sao.
Cho dù Liễu bà tử nói chính xác đi chăng nữa, Kỷ thị vẫn không mấy tin tưởng. Vậy nên, nàng lén đi dò xét một phen. Quả nhiên, nàng trông thấy chủ tử nhà mình đang dẫn một nữ lang vừa nói vừa cười.
Kỷ thị vội trốn sau cây cột và lén lút quan sát.
Nữ lang kia có tuổi tác không lớn, trên người mặc một bộ xiêm y thuần tịnh, tóc trên đầu búi kiểu sơ nha đơn giản. Khuôn mặt nàng như trứng ngỗng, đôi mắt hạnh vừa đa tình vừa ôn nhu, giọng nói lại kiều diễm mềm mại dễ dàng làm người ta xao xuyến.
Kỷ thị khẽ “chậc” một tiếng. Dù nữ lang này có dung mạo giống biểu tiểu thư Tiết Hoa Lan, nhưng khí chất toát ra lại khác hẳn. Tiết Hoa Lan có xuất thân từ dòng dõi quan gia nên luôn mang vẻ đại khí đoan trang, còn nữ lang này lại tựa tiểu gia bích ngọc, thêm đôi phần uyển chuyển dịu dàng.
Trong khi đó, bên Ánh Nguyệt Uyển lại nổ tung như chảo dầu thêm nước. Nguyên nhân là Trịnh thị trở về báo cáo đem tin tức Tô Mộ vào phủ kể với Cố phu nhân Thịnh thị, khiến bà kinh ngạc đến không biết làm sao.
Trịnh thị quỳ xuống, bà thỉnh tội với tâm trạng bất an: “Nô tỳ thất trách không ngăn được tiểu hầu gia mang Tô Mộ về kinh. Xin phu nhân trách phạt.”
Thịnh thị ảo não không thôi, bà chỉ vào Trịnh thị quát: “Lúc ngươi rời phủ, ta đã dặn thế nào? Tuyệt đối không thể để đám nha đầu dưới trướng trèo lên giường chủ tử. Giờ con ta lại ngang nhiên mang người về, không phải là muốn tức chết ta sao?!”
Trịnh thị cúi đầu cung kính: “Nô tỳ đáng chết, xin phu nhân trách phạt.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT