Thi Lệnh Yểu khẽ nhíu mày. Từ lần bị người Xương Vương phủ chặn xe, nàng càng ghét kiểu ‘mời’ này hơn. Có chuyện gì mà không thể thoải mái gửi thiếp mời, cứ phải dùng cách chặn đường thế này?
“Mọi việc đều có trước sau, ta hôm nay bận lắm, không rảnh gặp đại nhân nhà ngươi,” nàng nói, lạnh lùng liếc người kia, định sai xa phu tránh đi.
Người nọ sắc mặt khẽ đổi, tự báo là người của Trịnh Công. Thi Lệnh Yểu vẫn thờ ơ nói: “Ngân Phiến, đi thôi.”
Ngân Phiến “vâng” một tiếng, nhảy lên ngồi cạnh xa phu. Ánh mắt Thôi Tam, kẻ cưỡi ngựa chặn xe, trầm xuống. Từ động tác nhảy lên xe của Ngân Phiến, hắn thấy nàng ta biết võ, hơn nữa còn rất giỏi.
Phu nhân thế gia ra ngoài thường chỉ có nha hoàn bà tử, ám vệ được huấn luyện kỹ đều theo nam nhân trong nhà. Xem ra Tạ Túng Vi đúng y như lời đồn, rất coi trọng thê tử này.
Thôi Tam theo Trịnh Công nhiều năm đã quen nhìn mặt tối của kẻ quyền cao chức trọng. Hiếm thấy một người có ý định một lòng đến già như thủ phụ đại nhân kia, suy nghĩ ban đầu của hắn không phải bội phục mà là nghi ngờ.
Chắc vị đại nhân đức cao vọng trọng kia muốn mượn thanh danh tốt này mạ vàng cho mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play