Định Quốc Công đã về, Tùy Bồng Tiên bận rộn tới tối tăm mặt mũi, dù muốn cùng nàng đi dạo phố cũng phải thu mình lại, giữ sức để đối phó với con hổ đói trong nhà, vừa trải qua gió sương, vừa ăn uống ngon lành.
Thi Lệnh Yểu gần đây lại mang tiếng ốm yếu, việc này việc kia chồng chất nên đã lâu nàng không được dạo phố cho đã ghiền. Lúc này có hai thiếu niên tràn đầy sức sống đi cùng, nàng cảm giác như trở về tuổi mười sáu hừng hực khí thế.
Tạ Quân Đình ban đầu còn không thèm để tâm, nhăn nhở nhếch môi cười với a huynh: “Gần đây ngày nào tụi mình cũng chạy bộ sáng, chắc chắn chịu đựng tốt hơn a nương hì.”
Tạ Quân Yến như nhớ gì đó, cậu không phán trước mà chỉ cẩn thận đưa ra câu trả lời trung lập: “Ta thấy chưa chắc.”
Cậu nhớ vài lần trước cùng mẹ đi dạo phố, kết quả lần nào cũng không quá khác biệt, thường thì hai huynh đệ mệt đến không nhấc chân nổi, còn mẹ thì tinh thần phấn chấn, dáng vẻ còn chưa đã thèm.
Tạ Quân Đình khinh khỉnh liếc a huynh chỉ có thân hình mảnh khảnh, quay sang trông Thi Lệnh Yểu cuối cùng cũng đưa ra lựa chọn giữa hai cây trâm ngọc, nàng đều thich cả nên lấy cả hai, cậu lập tức hùng hổ bước qua, cùng nàng lên lầu hai tiếp tục chọn.
Tạ Quân Yến không nhanh không chậm theo sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT