Thi Lệnh Yểu nhìn người trước mặt, khóe môi khẽ trầm xuống nhưng không ai nhận ra.
Cũng coi như một người quen cũ.
“Ồ, Lý Tin Húc, ngươi vẫn còn sống sao?”
Tạ Quân Đình kéo một chiếc ghế đến, Tạ Quân Yến đỡ nàng ngồi xuống. Nghe vậy, cậu ngẩng mắt, liếc nhìn nam nhân vẫn ngồi ngay ngắn nhưng sắc mặt đã âm trầm, nhẹ giọng hỏi: “A nương, trước đây người từng quen biết vị đại nhân này à?”
“Coi như là quen lâu thì đúng hơn.” Thi Lệnh Yểu ngồi xuống, thờ ơ vuốt lại chuỗi ngọc trai rũ bên hông, động tác thoải mái, giọng nói tự nhiên mang theo chút khinh thường rõ rệt, “Nhưng cũng không phải người quen gì, hồi hai đứa còn nhỏ, hắn không ôm nổi các con đâu.”
Tạ Quân Đình bị mẹ chọc muốn cười. Nhìn tư thế này, chắc mẹ và người này trước đây có ân oán gì đó.
Ừm, có khi là chuyện con cóc đòi ăn thịt thiên nga, không được thì sinh lòng oán hận cũng nên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play