Là Tạ Túng Vi.
Thi Lệnh Yểu thoáng ngẩn ra, nhưng cơ thể nàng như không cần hỏi ý kiến mà tự động lùi về sau chàng, nép vào vòng tay vững chãi ấy. Chiếc váy thêu hoa thủy tiên trắng tinh khẽ run, lặng lẽ quấn lấy góc áo xanh thanh nhã của chàng, như dây leo e ấp tìm nơi dựa dẫm.
Liễu tiên sinh nhìn người mới đến, dáng vẻ cao ngạo vượt trội, phong thái lộng lẫy, áo xanh thêu chín hoa văn uy nghiêm, thân phận hiển nhiên không cần nói cũng rõ. Ông ta ngẩn người, nhưng không chút sợ hãi, ngược lại, từ sâu thẳm trong lòng dâng lên một niềm phấn khích khó hiểu.
Tạ Túng Vi – người liên tục đỗ tam nguyên, tài năng ngút trời của triều đại này. Vậy mà con trai chàng lại gây chuyện, đánh người! Nếu là người khác, chỉ cần nhìn mặt mũi thủ phụ của chàng, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, nhẹ nhàng lướt qua là xong. Nhưng Liễu tiên sinh thì không! Ông ta chẳng sợ Tạ Túng Vi dùng quyền uy áp chế. Nếu chuyện này làm lớn lên, danh tiếng thanh cao không ngại cường quyền của ông ta sẽ vang xa.
Nghĩ đến viễn cảnh rực rỡ tương lai, mặt Liễu tiên sinh đỏ bừng vì kích động.
Tạ Túng Vi thần sắc bình thản, khẽ gật đầu với ông ta: “Ta là cha của Quân Đình. Không biết nhóc con này phạm lỗi gì mà khiến ngài phải nghiêm khắc trách mắng trưởng bối của đứa nhỏ thế này?”
Chàng giữ phong thái lịch thiệp, khuôn mặt tuấn tú như tiên còn thoáng nụ cười nhạt – nhẹ thôi, mờ thôi, nhưng đủ để thấy tâm trạng chàng lúc này không quá tệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play