Cửa sổ được mở rộng, gió cũng thông suốt luồn vào làm hương thơm từ lư hương dần dần phai nhạt. Mất đi mùi hương ấy, Trình Mộ Ninh ngủ không còn yên nữa, nàng hất chăn sang một bên để lộ cả gương mặt, tiếng nghẹn ngào khe khẽ hóa thành hơi thở nặng nề, nàng có vẻ không vui mà nhíu chặt đôi mày.
Bùi Thiệu cúi người chạm vào tóc nàng, định đánh thức nàng dậy.
Trên mép giường treo một chiếc đèn dầu, ánh sáng mờ nhạt chiếu lên hàng mi của Trình Mộ Ninh, nơi đó lấp lánh những giọt nước mắt trong suốt. Bùi Thiệu dùng mu bàn tay nhẹ nhàng lau đi, động tác ôn nhu chậm rãi, mọi khúc mắc và cảm xúc tiêu cực đều được hắn thu lại trong khoảnh khắc này. Nước mắt của Trình Mộ Ninh nóng đến mức khiến lòng ngực hắn bỏng rát, tựa như bị một con dao nhỏ đã nung qua lửa đâm vào.
Bùi Thiệu không thích cảm giác ấy, tay hắn dừng lại ở đuôi mắt nàng, giọng hơi cứng rắn cất lêni: “Công chúa, mở mắt ra.”
Trình Mộ Ninh nghe thấy, nàng vô thức kéo dài âm cuối “Ừ” một tiếng, nhưng người vẫn chưa tỉnh hẳn.
Hơn nữa, Bùi Thiệu càng gọi, nếp nhăn giữa mày nàng càng sâu, bàn tay nắm chăn cũng siết chặt hơn, trên mặt lộ vẻ giãy giụa bực bội như thể đang chê người bên tai quá phiền.
Đợi đến khi Bùi Thiệu không làm ồn nàng nữa, nàng lại tiếp tục chìm vào giấc mộng mà khẽ r*n rỉ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT