Bùi Thiệu nghe lời ấy thì cả người sững lại một thoáng, sát khí trong mắt dù vẫn chưa thể tan đi ngay tức khắc, nhưng những lời lạnh nhạt chưa thốt ra đã bị nghẹn lại trong cổ họng. Hắn nhìn Trình Mộ Ninh mà không nói gì, nàng lúc này trầm tĩnh như nước, đôi mắt hạnh không chút kinh động, càng không hề tỏ ra chút yếu đuối đáng thương nào, cứ như nàng vừa rồi chỉ đơn thuần thốt ra lời vu vơ mà thôi.
Bùi Thiệu nới lỏng sức ở bàn tay đang nắm lấy chân ngọc của nàng, hắn nhìn nàng một lát, rồi lại cúi đầu tiếp tục băng bó vết thương, đề tài này dường như đã được khép lại. Miếng vải bố được quấn quanh bắp chân trắng như tuyết ấy ba bốn vòng xong, Bùi Thiệu mới đứng dậy nhận lấy chậu nước từ tay Ngân Trúc, hắn bảo: “Mang một chén nước tới.”
“Vâng.” Ngân Trúc lập tức bước về phía chiếc bàn bên cạnh.
Sau đó lại nghe Bùi Thiệu nói thêm: “Phải ấm.”
Ngân Trúc thoáng khựng bước, nàng vén mành phân phó người đun nước, rồi vội vàng trở lại bên Trình Mộ Ninh. Đang định hầu hạ công chúa lau mặt thì Bùi Thiệu đã đặt chậu nước lên giá, động tác vắt khô khăn cực kì nhanh nhẹn, Ngân Trúc căn bản không thể chen tay vào giúp được.
Bùi Thiệu đứng trước mặt Trình Mộ Ninh, đưa khăn qua cho nàng.
Trình Mộ Ninh ngẩng đầu nhìn hắn, nàng đưa tay định đón lấy, đầu ngón tay mới chạm vào khăn thì Bùi Thiệu dường như chê nàng chậm chạp, liền tự mình ra tay. Hắn nắm cằm nàng nâng lên, từng chút lau đi lớp phấn son trên mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play