Tin tức nhanh chóng truyền vào cung, Trình Tranh vừa nghe chuyện này, tay đang cầm bút phê tấu chương chững lại. Hắn đặt bút xuống, hít sâu một hơi, đứng dậy khỏi ghế. Tiểu thái giám truyền tin cũng không khỏi hoảng loạn, sợ mặt rồng nổi giận vạ lây đến mình, nhưng lại thấy Trình Tranh giật giật môi, thân hình thoáng lảo đảo rồi đột nhiên ngất xỉu bất tỉnh.
Khi mở mắt ra lần nữa, chỉ thấy có bóng người thấp thoáng ngoài màn lụa lay động.
Hắn mơ hồ nghe giọng Trịnh Xương vang lên: “Thánh Thượng thế nào rồi?”
Giọng thái y cũng xuyên qua màn lụa truyền đến: “Thánh Thượng là vì tích tụ tâm tư nhiều ngày, thân thể vốn đã mang bệnh nhẹ, lại nhất thời bị lửa giận công tâm, nên mới ngất đi. Ai, nói cho cùng là tâm bệnh, nhưng cứ thế mãi cũng không phải cách. Phải tĩnh dưỡng cho thỏa đáng, Trịnh công công nên khuyên nhủ ngài nhiều hơn.”
Trịnh Xương gật đầu: “Tự nhiên phải vậy, xin thái y chậm rãi điều trị.”
Sau khi thái y trở về Thái Y Viện kê đơn, Trịnh Xương sai người theo lấy thuốc, lúc này mới quay lại nội thất. Nhận ra Trình Tranh đang từ trên giường ngồi dậy, Trịnh Xương vội bước lên đỡ: “Thánh Thượng tỉnh rồi, có thấy khó chịu ở đâu không?”
Trình Tranh lắc đầu, vô lực giãy giụa nói: “Ngươi đi, phái người gọi Thẩm Văn Giới về cho trẫm. Trẫm không hề hạ chỉ gì về việc đo đạc đất đai, hắn chỉ là một người ở Hàn Lâm Viện, là ai cho hắn ra khỏi kinh?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT