Trên người cô tản ra mùi hương sữa tắm, tóc dài tới eo vừa khô được một nửa, hẳn là mới vừa rửa mặt xong, ánh mắt thanh minh, trạng thái tinh thần thực bình thường, cũng không giống rất nhiều Kẻ Thôn Phệ mới vừa dung hợp, xuất hiện phản ứng bài xích dẫn tới thần chí không rõ.

Bọn họ xem xét ghi hình, camera theo dõi ở khu vực đó đã bị che, chờ hình ảnh sáng tỏ, sinh vật dị hình cũng từ cơ thể số 256 đã chuyển dời vào cơ thể Phương Chu, mà thảm trạng của hắn hẳn là trên đường truy đuổi cô, bị cô lợi dụng địa hình giết.

Điều này làm cho Chu Quỳnh Chi…… Hoặc là nói các vị nhân viên nghiên cứu đều cảm thấy kinh ngạc.

Tới khu nghiên cứu, An Tu dừng bước, không có đi theo vào bên trong, Chu Quỳnh Chi mang theo Phương Chu tiến vào trong phòng, bên trong có một vị nữ nhân viên nghiên cứu lớn tuổi cùng một vị nam nhân viên nghiên cứu có gương mặt Châu Âu trẻ tuổi..

Phương Chu nhìn thoáng qua biển tên của bọn họ.

“Trương Thiến Khiết”

“Eliot”.

Phương Chu nhớ rõ người tên Eliot, lúc trước Chu Quỳnh Chi cùng nhân viên nghiên cứu viên nói chuyện phiếm có nhắc tới, hắn là người đầu tiên phát hiện tuyến mãng là dị hình quần cư.

“Cảm giác của cô hiện tại thế nào.” Sắc mặt Trương Thiến Khiết hòa ái, ngữ điệu ôn hòa hỏi.

Phương Chu lắc đầu: “Không có cảm giác đặc biệt gì.”

“Trong óc có âm thanh kỳ quái gì hay không? Có chỗ nào không đúng có thể trực tiếp nói với chúng tôi.”

Vốn dĩ là có, sau khi Phương Chu quát lớn bắt tụi nó câm miệng, từ đó về sau tụi nó đều yên tĩnh như gà, nếu đối phương đã hỏi vậy, đáp án đều không cần suy nghĩ.

“Có, rất nhiều thanh âm, thực loạn, ồn ào làm đầu tôi đau lắm.” Phương Chu nhăn mi lại, giả bộ như rất đau đầu.

Eliot cầm vở ký lục hưng phấn mà từ phía trước ló đầu ra: “Cô có thể nghe rõ không? Chúng nó đều đang nói cái gì?”

“Tôi, tôi nghe không rõ.” Phương Chu khó xử nói.

Chu Quỳnh Chi lập tức kéo Eliot sang một bên: “Cậu bình tĩnh một chút, nhìn xem bộ dáng cậu bây giờ giống cái gì.”

Eliot gãi gãi mặt: “Mỗi lần bắt được những Kẻ Thôn Phệ đều là trạng thái thần chí không rõ, hiếm thấy có người tỉnh táo như vậy, tôi không nhịn xuống được mà.”

Trương Thiến Khiết có chút bất đắc dĩ, đối Phương Chu nói: “Không cần để ý tới hắn.”

Sau khi nói xong tiếp tục nói: “Không cần để ý tới những âm thanh tồn tại trong đầu cô, tận lực không cần nghe rõ nội dung chúng nó nói, làm vậy sẽ tăng lên tăng mức độ…… Hư hao thân thể của cô.”

Trương Thiến Khiết tạm dừng một chút, Phương Chu suy đoán cô ấy đang cố gắng tìm từ nói chuyện uyển chuyển một ít.

Tiếp theo cô ấy lại hỏi thêm mấy vấn đề, Phương Chu đều trả lời hết, đang hỏi đến vì sao sẽ đồng ý dung hợp với sinh vật dị hình, mặt Phương Chu không đổi sắc mà nói dối: “Chúng nó muốn gϊếŧ tôi, tôi đành phải đồng ý.”

Nhóm tuyến mãng trong cơ thể cô vào lúc này nhỏ giọng kháng nghị.

Nghe được cô nói như vậy, Trương Thiến Khiết không hề hoài nghi, dị hình trong cơ thể cô là sinh vật dị hình có trình độ trí tuệ rất cao, có lẽ là sau khi cân nhắc lợi hại biết cùng cô dung hợp có thể tránh họa được cho nên mới lựa chọn dung hợp với cô.

Khi Trương Thiến Khiết hỏi vấn đề, Chu Quỳnh Chi cùng Eliot thối lui đến một bên, Phương Chu nghe thấy bọn họ thảo luận.

“Vì sao không cho cô ấy làm rà quét IT (intrusion)? Như vậy không phải có thể trực tiếp biết rõ trạng thái dị hình trong cơ thể cô ấy hay sao?” Eliot hỏi.

“Thân thể cô ấy không thể làm rà quét IT (intrusion) được.”

 “Phải ha, cô ấy là nhân loại cũ, nếu rà quét tia phóng xạ quá cao, sẽ chết ngay.”

Chu Quỳnh Chi cùng Eliot thở dài.

“Sinh vật dị hình trong cơ thể cô ấy không có lực công kích gì, nói không chừng có thể sống được càng lâu một ít……”

Ngay cả như vậy, trước mắt, phát hiện nhân loại bình thường sau khi trở thành Kẻ Thôn Phệ, sống được lâu nhất cũng chỉ có thời gian một năm mà thôi, cho tới khi thọ mệnh chỉ còn một nửa, sẽ dần dần tiến vào trạng thái cuồng bạo, tinh thần bị cắn nuốt, cô là nhân loại cũ, tình trạng chỉ có tệ hơn.

Hiện tại càng làm cho bọn họ đau đầu chính là, kế tiếp phải ăn nói sao với quan chỉ huy đây——

Đang lúc Chu Quỳnh Chi nghĩ tới chuyện đó, hệ thống nhận dạng bên ngoài vang lên tiếng nhắc nhở.

“Chứng thực: Quan chỉ huy tối cao ‘Joker’ căn cứ A-001.”

“Có được tư cách thông hành.”

Cửa tự động mở ra, thanh niên nhanh chóng đi vào.

“Chị……”

Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, Chu Quỳnh Chi cùng Eliot đang nhắc tới hắn, hiện giờ thấy hắn xuất hiện, đều bị dọa phát run, lập tức đứng thẳng thân thể chào hỏi: “Quan chỉ huy!”

Phương Tuần Giang nện bước vội vàng, giống một cơn gió đi ngang qua mặt họ, chờ bọn họ lấy lại tinh thần, hắn đã đứng ở trước mặt Phương Chu.

Hắn tiến lên bắt lấy bả vai Phương Chu, kiểm tra cô từ trên xuống dưới, xác nhận cô có bị thương ở chỗ nào hay không.

Phương Chu phát hiện ngực hắn hơi hơi phập phồng, nhìn ra được trên đường trở về hắn vội vàng biết bao nhiêu, làm đầu sỏ gây tội là cô có chút áy náy.

“Chị không có việc gì.” Cô vỗ vỗ tay Phương Tuần Giang, làm hắn bình tĩnh một ít, “Vội như vậy làm cái gì.”

Thấy cô không có bị thương, Phương Tuần Giang lập tức nhẹ nhàng thở ra.

Hắn rời đi vốn là cùng đám người trung ương chu toàn, muốn trung ương đẩy nhanh tốc độ nghiên cứu kháng thể đối với nhân loại cũ, hắn không phải ngốc, trung ương nắm trong tay nghiên cứu kháng thể đối với nhân loại cũ mãi vẫn không tiến triển, chỉ vì áp bức hắn nên cố ý kéo dài tiến trình thực nghiệm mà thôi.

Không nghĩ tới hắn chỉ mới đi có mấy ngày, trung tâm thực nghiệm sẽ ra chuyện lớn như vậy.

“Thực xin lỗi, chị, em đã về trễ.” Phương Tuần Giang buồn bực mà cúi đầu, “Caesar nói với em thực nghiệm thể chạy thoát em đã lập tức trở về ngay, hắn nói chị cũng ở hiện trường, em rất lo lắng.”

Chu Quỳnh Chi nghe hắn nói vậy biểu cảm tức khắc trở nên vi diệu, “Quan chỉ huy, Caesar chỉ cùng anh nói chuyện này thôi sao?”

Thanh niên quay đầu nhìn về phía cô, trong đôi mắt đen nhánh có nghi hoặc: “Còn có chuyện gì nữa?”

Chu Quỳnh Chi nghiến răng nghiến lợi, con hồ ly tóc đỏ giảo hoạt kia, thế nhưng đem chuyện quan trọng nhất giao cho bọn họ đi báo cáo……

Sự cố lần này là khuyết điểm của bọn họ, cô cũng không định giảo biện cái gì.

Chỉ là yêu cầu nói cho quan chỉ huy, người thân mà hắn để ý nhất đã trở thành Kẻ Thôn Phệ, ngay cả Trương Thiến Khiết có được quyền lên tiếng cũng thấy hơi khó xử, không biết nên mở miệng như thế nào.

Bọn họ cũng đều biết quan chỉ huy vì người chị này đã làm biết bao nhiêu chuyện, Đội Tiền Phong cũng vì thế hy sinh lớn cỡ nào, bọn họ không thích Phương Chu cũng vì lý do đó, nhưng có lực lượng của quan chỉ huy bảo đảm cho nên căn cứ A-001 mới có thể an ổn lâu như vậy, bọn họ vẫn luôn kính sợ Phương Tuần Giang.

Phương Chu nhìn biểu cảm trên mặt bọn họ, trong lòng hiểu rõ, nhân vật Phương Tuần Giang cũng không phải bạo quân, nhưng đối mặt với những chuyện liên quan đến cô, hắn liền rất dễ dàng đánh mất lý trí, chưa biết chừng sẽ giận chó đánh mèo người khác.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play