Từ khi hai vị khâm sai tới thành Lăng Châu, bách tính ngoài thành Lăng Châu giống như ăn mừng ngày tết, từng đợt từng đợt đổ xô về thành.
Nhóm khâm sai mượn tri phủ nha môn để thẩm vấn Tương Vương, sau đó lại thẩm vẩn cả quản gia, thị vệ, gã sai vặt đến nha hoàn ở Vương phủ. Tương Vương không chịu nhận tội thì đã có bằng chứng là lời khai từ bọn hạ nhân giúp ông ta làm việc ác, hơn nữa Tương Vương thế tử còn ở trong tay Cẩm Y Vệ, miệng Tương Vương chỉ cứng được một ngày một đêm, từ ngày hôm sau dưới sức nặng của đông đảo nhân chứng, Tương Vương phải bằng lòng nhận tội.
Chỉ là ông ta phạm tội ác quá nhiều, nhóm khâm sai tra xét từng cái một đến khi xong cũng mất khoảng bốn ngày bốn đêm.
Sáng ngày 14 tháng 4, Thạch Nghiêu và Trịnh Hồng cuối cùng cũng bước ra khỏi nha môn tới Ninh Viện bái kiến Công chúa.
Mới mấy ngày ngắn ngủi không gặp, Hoa Dương phát hiện cả hai người này đều tiều tụy đi trông thấy, vùng quanh mắt thâm quầng đủ để chứng minh bọn họ đã thức đêm để thẩm tra vụ án.
“Các vị đại nhân vất vả rồi, mau ngồi xuống nói chuyện.” Tiểu nha hoàn cũng bưng nước trà lên.
Thạch Nghiêu và Trịnh Hồng hành lễ tạ ơn, sau khi ngồi xuống, Thạch Nghiêu nói trước: “Bẩm Công chúa, ngài cáo trạng mười bảy tội trạng của Tương Vương, cả Tương Vương và chân tay của ông ta đều đã nhận tội, thần chờ sáu trăm dặm khẩn cấp đưa hồ sơ tới kinh thành trình lên cho Hoàng thượng quyết định, cả đi cả về ước chừng mười ngày sẽ biết được kết quả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT