Bị một thiếu niên nho nhỏ ôm chặt, nước mắt thấm ướt cổ, đôi mắt Tiêu Hoài Cẩn cũng dần đỏ hoe.
“Để ta đưa người lên triều có được không?”
Tiêu Hoài Cẩn được đằng chân lân đằng đầu, lau chóp mũi đỏ bừng của Kính Du. Kính Du vừa định gật đầu, đã bị ta mạnh mẽ kéo xuống khỏi người hắn, ôm vào lòng:
“Hoang đường! Vua của một nước sao có thể được bế lên triều? Còn ra thể thống gì?”
Kính Du bĩu môi, không phản bác, chỉ là mặt đầy tiếc nuối. Tiêu Hoài Cẩn không nói gì, thong thả mặc áo, chậm rãi đi đến trước mặt ta, tỏ vẻ muốn tranh luận một phen với ta.
Ta chống nạnh chuẩn bị rửa tai lắng nghe xem hắn có cao kiến gì, nào ngờ hắn lại nhanh như chớp bế bổng Kính Du lên, quay đầu làm mặt quỷ với ta: “Mới không thèm nghe nàng, lêu lêu lêu.”
Chàng mấy tuổi rồi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT