11

Tôi từ chối yêu cầu gặp mặt của Đàm Hạ.

Cô ấy không bỏ cuộc và gửi cho tôi thêm hai bức ảnh nữa.

Một là bức ảnh Bùi Ngôn Tri trong nhà hàng.

Qua cửa sổ, có thể nhìn thấy Tháp Eiffel đứng sừng sững.

Đàm Hạ đã du học ở Paris.

Ngoài ra còn có một bức ảnh quảng cáo của Đàm Hạ.

Cô ấy cũng đang cầm trên tay sản phẩm mới sắp ra mắt của DX.

Bức ảnh này có tác động mạnh mẽ đến tôi hơn bức ảnh đầu tiên.

Tôi sửng sốt một lúc rồi hỏi Đàm Hạ: "Ý chị là gì?"

"DX, chờ hạ (待夏: Dài xià)."

Đàm Hạ gọi điện qua, với nụ cười trong giọng nói: "Chắc không có ai phù hợp hơn tôi để làm người phát ngôn cho sản phẩm mới của DX phải không?"

Tôi luôn chịu trách nhiệm quảng bá và phát ngôn hình ảnh cho các sản phẩm mới của DX.

Lựa chọn ban đầu là ảnh hậu mới Tô Đồng.

Để Tô Đồng đồng ý, tôi đã theo cô ấy đến trường quay suốt nửa năm.

Tôi đã đến vùng núi sâu và sa mạc, phải mất rất nhiều công sức mới gây được ấn tượng với cô ấy.

Kết quả hiện tại đổi sang Tân Hạ một cách dễ dàng.

"Tôi mới trở về nước cần phải nổi tiếng nên A Tri đã cho tôi cơ hội này. Nghe nói trước đây cô phụ trách hình tượng người phát ngôn nên cần dành chút thời gian để liên lạc với đối phương."

Đàm Hạ dường như đang sử dụng giọng điệu của một bà chủ.

Cuối cùng, cô ấy thản nhiên đề cập đến nó:

"Nhân tiện, nghe nói trước đó mày bị bắt cóc đưa lên núi? Chẳng trách ngày đó A Tri vội vàng trở về."

12

Bùi Ngôn Tri đã trở lại.

Như không có chuyện gì xảy ra, không vừa lòng và làm nũng hỏi tôi đi đâu.

Giọng điệu của hắn vẫn như cũ: “Vợ ơi, anh cảm thấy khó chịu quá.”

Tôi nghe được, có vẻ hắn đã say.

Không cần thiết phải tranh cãi với một người say.

Vì vậy tôi trực tiếp cúp điện thoại, chặn mọi thông tin liên lạc của Bùi Ngôn Tri.

Kết quả là hắn đã đến thẳng công ty.

Mọi người trong công ty nhìn Bùi Ngôn Tri hoảng sợ chạy vào văn phòng của tôi, thận trọng hỏi tôi:

"Vợ, em đang giận à?"

Tôi yêu cầu trợ lý Lý đóng cửa khi đi ra ngoài, để giải tán nhóm khán giả đang xem kịch bên ngoài.

Sau đó nói với Bùi Ngôn Tri: "Tôi không tức giận."

Tôi không thể nổi giận với một người mà tôi không có liên quan gì.

Cơ thể của Bùi Ngôn Tri cứng đờ.

Nhưng hắn nhanh chóng trấn tĩnh lại, lấy từ trong túi ra một chiếc hộp được gói rất đẹp và nhìn tôi với đôi mắt sáng ngời:

"Nhìn này vợ, đây là quà sinh nhật của em! Có hơi muộn một chút vì nó được làm theo yêu cầu riêng."

Bùi Ngôn Tri vô thức liếm môi, bất an trấn an tôi: “Nhưng anh chắc chắn không cố ý quên ngày sinh nhật của em, anh thề đấy!”

Tôi cụp mắt nhìn chiếc hộp trong tay hắn, chợt nhớ ra điều gì đó.

——Một cơ hội để tôi đồng ý ở bên Bùi Ngôn Tri.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play