Lúc 9 giờ tối, bữa tối gần như đã kết thúc.
Cả nhóm rời khỏi nhà hàng, Ngu Thính nắm tay Nhiễm Linh đi ở cuối. Một làn gió mát thổi tới, nhẹ nhàng hơn so với điều hòa trong nhà, và cũng dễ chịu hơn so với cơn gió biển đêm hôm trước, đúng là gió xuân ấm áp, mang đến sự hân hoan. Thời tiết như thế này rất thích hợp để đi dạo, rất thích hợp để hai người nắm tay nhau thong thả bước đi, dù ở trong gió bao lâu cũng không sợ Nhiễm Linh bị cảm.
Thời gian còn sớm, thực ra họ có thể cùng nhau tản bộ. Nhiễm Linh mang trong lòng niềm mong chờ, ánh mắt nàng luôn đặt lên khuôn mặt của Ngu Thính, lặng lẽ ngắm nhìn cô.
"Ngu Thính—!" Đột nhiên, một tiếng hét chói tai làm thu hút ánh mắt của tất cả mọi người. Nhìn theo hướng âm thanh, chỉ thấy Nhiễm Tuyết hung hăng bước ra từ một chiếc xe đậu bên đường, vẻ mặt đầy hằn học, như thể đến đòi mạng ai đó.
Nhiễm Long và Ngu lão gia bị cô làm cho giật mình, Trịnh Thấm Yến cảm thấy không ổn, vội vàng chạy đến ngăn lại, "Con làm gì ở đây?"
"Đừng cản con, đừng cản con..." Nhiễm Tuyết đẩy tay bà ra, lao thẳng về phía Ngu Thính: "Ngu Thính, chị đang chơi tôi đúng không? Chị đang chơi tôi..."
"Tiểu Tuyết, em bình tĩnh lại, em..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play