Nham Cốc Thành có tất cả hơn 2.600 người bao gồm cả Diêm Tùng và các tướng sĩ, khẩu phần ăn của nhiều người như vậy thì cần phải tiêu rất nhiều tiền.
Nhóm người Kim Dục có ba gia đình, trong tay mỗi nhà đều có khoảng 1.300 lượng bạc, nhưng vẫn còn một chặng đường dài phía trước, có rất nhiều nơi cần dùng tiền, cho nên ba nhà mỗi nhà góp 700 lượng bạc để mua lương thực, tổng cộng là 2.100 lượng bạc.
Tính theo giá ngũ cốc trên di động, số tiền này có thể mua cả núi lương thực, đủ để Diêm tướng quân và các bá tánh sống sót qua mùa đông lạnh giá.
Chỉ cần chống chọi qua trời đông giá rét, đợi tới khi mùa xuân về hoa nở, rau dại sinh trưởng tốt, các bá tánh trong thành cũng có thể tự trồng một chút lương thực, kéo dài tới lúc triều đình phái binh lại đây xua đuổi Mạn nhân, là bọn họ có thể sống sót.
Kim Dục thu số bạc góp được vào trong di động, chuyển đổi thành số dư, nói: “Bên trong cao phủ có kho lúa, chúng ta có thể đem lương thực đặt ở nơi đó, chờ đến khi lên thuyền rồi, mới lại tìm cách nói cho Diêm tướng quân chuyện về lương thực.”
Mấy người Kim phụ không có ý kiến.
Lương Nguyên nói: “Người nhiều phức tạp, đêm nay cứ để cho ta với Kim Dục hai người đi đặt lương thực là được, còn mọi người ở lại đây đánh yểm trợ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play