Kim Dục cũng biết lúc trước mình xấu, thời điểm đó thật sự là gầy tới mất tướng, hơn nữa không chỉ có một người cảm thấy nàng xấu. Chỉ có Lương Nguyên có một nội tâm rắn rỏi, cộng thêm ánh mắt đặc biệt mới có thể nhìn nàng bằng con mắt khác.
Cuối cùng A Nhã vẫn tin tưởng Kim Dục, sau khi tiêu hóa xong mọi chuyện kể từ một nhà Kim Dục đến Minh quốc về sau, A Nhã nằm ngửa trên xe ngựa, vẻ mặt đau thương nhìn đỉnh toa xe.
Manh Manh lại gần hỏi: "Di di, vì sao di di lại trúng độc?"
A Nhã quay đầu nhìn xuống khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn của cô bé: "Con đẹp quá, đẹp như nương con vậy."
Manh Manh vui vẻ: "Cám ơn di di đã khen."
Sau đó hỏi tiếp: "Vì sao di di lại trúng độc?"
A Nhã thở dài nói: "Bởi vì trong tộc ta xuất hiện phản đồ, cấu kết với Cốc Vũ Tộc, muốn có được Lãng Tộc của ta. Bọn họ hạ độc ta, cho là ta chết rồi, thế là vứt ta ở đây, muốn cho ta bị sói hoang xé xác, nhưng mà ta may mắn, gặp các ngươi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play