Đoàn Hồng Anh yên lặng quan sát, cũng không nói gì, trong lòng cảm thấy rằng cặp phu thê Kim Dục đối đãi thuộc hạ thật sự rất tốt, chưa từng làm bộ làm tịch làm gì, trái lại rất hòa đồng. Chủ tử thế này, quá hiếm thấy.
Lục Vĩnh nhìn túi nước Kim Dục đưa đi, ánh mắt có chút nóng bỏng.
Nam tử phát hiện ánh mắt của hắn ta, vội vàng giấu túi nước ra sau lưng, trừng Lục Vĩnh một cái, không sợ lâu chủ này chút nào.
Đợi đến khi mọi người đã đi vào rồi, nam tử đóng cửa lại. Trước lúc đóng cửa, hắn ta thận trọng quét nhìn bốn phía một lượt trước. sau khi đã đóng cửa lại, nam tử bảo vệ chặt ở cửa sau, lấy túi nước ra ngửi một cái. Khi ngửi thấy hơi thở quen thuộc rõ ràng đó thì tỏ vẻ say mê: "Nước ở quê, nghe thôi đã thơm."
Trong tiểu viện không có người nào, trong viện có trồng ít rau quả, không có hoa hoa thảo thảo thượng vàng hạ cám gì, khung cảnh rất bình thường, rất ấm áp.
Lục Vĩnh đi ở phía trước dẫn đường, mấy người tiến vào một gian phòng, trong phòng bày trí một tủ sách và một cái giường.
Lục Vĩnh đi vào sẽ xốc tấm đệm và ván giường lên, bấy giờ Đoàn Hồng Anh mới phát hiện, dưới giường có động trời khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT