Trong phòng tản ra mùi rượu dày đặc nồng nặc, Long Thiên Thần ngồi dưới đất như một bãi bùn nhão, trong tay ôm một bình rượu, bên cạnh là những bình rượu ngã lông lốc trên mặt đất, hai mắt cậu ấy mê ly, lộ ra sự bi thương, sắc mặt đỏ bừng.
"Mẫu hậu, con hận quá, ta hận y quá quá."
"Con rất muốn giết y!"
"Nhưng con không thể, chúng con đều họ Long. Hu hu, mẫu hậu, mẫu hậu nói con nên làm cái gì đây!”
"Ta rất nhớ ngươi, Hồng Anh, ta nhớ ngươi, nhưng ta không có cách nào đi tìm ngươi, thật là khó chịu, thật thật là khó chịu!"
Cậu ấy khóc như một đứa hài tử, nhưng không ai an ủi cậu ấy, cậu ấy chỉ có thể tiếp tục uống từng ngụm rượu lớn, nhưng mặc kệ uống làm sao, trong lòng của cậu ấy vẫn rất khó chịu.
Một bóng người hiện lên ngoài cửa sổ, nhưng Long Thiên Thần không hề biết, tiếp tục rót rượu vào trong miệng, thân hình người kia thoáng ngừng, nhìn thông qua cửa sổ vào trong phòng, tai thính khẽ động, vừa hay nghe thấy Long Thiên Thần đang mắng chửi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play