Có rất nhiều dã thú làm loạn trên đường, trâu, dê, hổ, sói, gấu đen...
Mặc kệ là ăn cỏ hay là ăn thịt, phàm là dã thú bên trong Bách Thú Sơn có thì đều xuống núi.
Nhìn khung cảnh dã thú đầy đường, bọn người Vi Quang Nghệ trợn mắt hốc mồm. Sau khi hoàn hồn thì vội vã tìm nơi trốn đi theo sự sắp xếp của Thiệu Đại Thanh. Bọn họ nhìn dáo dác tình huống bên ngoài, đều không muốn để cho tùy tùng mình đi trợ giúp dân chúng Minh quốc xua đuổi dã thú.
"Toàn nói dã thú bên trong Bách Thú Sơn đông như kiến, nhưng trước khi chưa tận mắt thấy, ta vốn dĩ không tin, bây giờ thấy khung cảnh dã thú đi đầy phố này, khiến ta không thể không tin!" Vi Quang Nghệ nhìn xuyên qua một khe hở đang thổi lạnh lưng quan sát tình cảnh bên ngoài, thấy một bách tính Minh quốc bị một con gấu đen bắt lôi vào một căn phòng, gã ta không nhịn được hít sâu một hơi.
"Thật là đáng sợ!" Gã ta nơm nớp lo sợ nói: "Nơi này còn đáng sợ hơn sơn thôn nghèo nhất Xích Vân quốc ta!"
Sứ thần Đông Lâm quốc Điền Vĩnh cũng đang nhìn tình huống bên ngoài, lông mày luôn nhíu lại rất chặt, hiển nhiên cũng bị lũ dã thú làm chấn động, gã ta lẩm bẩm nói: "Người Minh quốc thật là đáng thương, Bách Thú Sơn lớn, nhiều dã thú cùng xuống núi như vậy tương đương quân đội mạnh nhất tiến công, sẽ bị hành hạ kiệt quệ.”
Sứ thần Tây Tần quốc Thượng Quan Khánh nói: "Những dã thú này thường xuyên xuống núi, dựa theo lực sát thương này, người Minh quốc đáng lẽ đã bị diệt tuyệt từ lâu mới đúng, nhưng bọn họ vẫn sống êm đẹp, có thể thấy chắc chắn bọn họ có biện pháp đối phó dã thú."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play