Trong Lương trang bố trí rất nhiều thứ bọn người Cảnh Hằng chưa từng thấy, mỗi người đều ôm sự hiếu kỳ vô bờ trong lòng, chờ đến khi đi theo một đoàn người Kim Dục đi vào phòng tiếp khách, nhìn thấy hạ nhân bưng tới anh đào lớn, bánh ngọt, nước trà, bọn người Cảnh Hằng mở to hai mắt.
Cảnh Hằng cầm một trái anh đào hỏi: "Anh đào to tròn mọng nước thế, các ngươi làm sao trồng được?"
Anh đào là hoa quả rất thường gặp tại Long Thành quốc, bây giờ đang là thời gian anh đào chín, anh đào của Minh quốc thế mà gần như lớn gấp đôi so với anh đào tinh phẩm trong trang viên Cảnh gia bọn họ, đúng, gấp đôi, chẳng lẽ nào đây không phải chung một loại?
Kim phụ ngồi đối diện gã ta cười nói: "Minh quốc nước ngọt phân màu mỡ, hoa quả trồng ra tốt hơn hoa quả bình thường. Không chỉ đẹp, hương vị cũng cực kì ngon. Những quả anh đào này là mới chín hai hôm nay."
Ôm thái độ hoài nghi, Cảnh Hằng ăn thử một quả, vào miệng đọng dư vị ngọt làm hai mắt gã ta bỗng nhiên sáng lên: "Ngon quá!”
Đây là anh đào ngon nhất gã ta từng ăn, so sánh với nhau, anh đào trong sơn trang gia tộc bọn họ quả thật chỉ là hàng thải.
Tâm trạng đang không tốt của Cảnh Hằng đã bởi vì được nếm mỹ thực mà trở nên tốt hơn, ánh mắt nhìn đám người Lương Nguyên không còn mang theo giận dữ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT