Kim Dục không chỉ sẽ thường xuyên rơi nước mắt, khẩu vị cũng thay đổi khác trước kia rất nhiều, trước kia là mỗi ngày ba bữa cơm, hiện tại là mỗi ngày sáu bữa, mỗi bữa ăn hai chén cơm lớn, sau bữa ăn còn có điểm tâm và hoa quả, không ăn no nửa đêm sẽ đói, đói đến mức toàn thân khó chịu ngủ không được.
Rất nhiều người mang thai đều sẽ xuất hiện hiện tượng thay đổi cảm xúc và khẩu vị, nhưng thay đổi của Kim Dục rất rõ rệt, có lẽ là bởi vì nguyên nhân nàng đang mang thai ba.
Kim Dục dựa vào trong lòng Lương Nguyên nói: "Chàng nghĩ, trong thời gian mang thai ta hay khóc thế này, liệu có lây bệnh khóc cho hài tử hay không, sinh ra ba bé mít ướt, mấy bé mít ướt khóc giỏi hơn cả Lạc Lạc.”
Lương Nguyên an ủi vỗ nhẹ lưng của nàng: "Sẽ không, nàng là chịu ảnh hưởng của mang thai, nàng không phải đồ mít ướt, ta cũng không phải đồ mít ướt, con của chúng ta sẽ không trở thành đồ mít ướt, không phải nàng đã nói sao, gen di truyền rất đáng gờm, con của chúng ta di truyền trước hết nhất chính là gen của chúng ta, sẽ không di truyền của nhạc phụ, hơn nữa, nhạc phụ cũng không phải vừa ra đời đã là đồ mít ướt, ông ấy là bị ép làm đồ mít ướt, sáu năm nay chưa từng khóc lần nào, tật xấu mít ướt đã sớm không còn, cho nên, nàng hoàn toàn không cần lo lắng, con của chúng ta sẽ rất tốt rất đẹp, sẽ kế thừa toàn bộ ưu điểm của hai chúng ta."
Kim Dục được an ủi, rất nhanh nước mắt đã ngừng lại, nàng lau khóe mắt, ngước mắt nhìn Lương Nguyên nói: "Tướng công, chờ chàng có thời gian, chúng ta cùng làm quần áo cho hài tử có được không?"
Quần áo Kim mẫu đã làm cho hài tử, nhưng Kim Dục vẫn rất muốn tự tay làm mấy bộ quần áo cho hài tử, chỉ là mấy người Kim mẫu nghĩ nàng mang thai ba vất vả nên không có để nàng làm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play