Lương Nguyên tức cười, Minh quốc vừa thành lập, chỉ là tiểu quốc có mấy vạn người, khẳng định sẽ bị người ta để mắt tới, chỉ là không ngờ rằng Chiếu quốc vô sỉ tới mức này, hành vi này chẳng khác gì thổ phỉ.
Lương Nguyên vươn tay để cho người ta cởi trói cho Cao Vĩnh Khang, nhưng không có cởi trói cho Trần Hoành Trác.
Hắn nhìn Trần Hoành Trác một cái, ban nãy Tả Đại Quang nói chuyện hôm nay mà đều là do người này khơi lên trước, thân là lễ bộ thị lang, nhưng sao lại làm ra hành vi ngu xuẩn như thế.
Lương Nguyên nói với Cao Vĩnh Khang: "Thái tử Chiếu quốc, quan lễ bộ Chiếu quốc các ngươi đều không có lễ phép giống vị lễ bộ thị lang này sao?"
Cao Vĩnh Khang đã được chứng kiến bản lĩnh của Minh quốc. Không đáng ghê tởm giống như như nhóm bách quan nói như vậy, bọn họ đều là người có bản lĩnh, nhất là vị đại nhân trước mắt này, cách ra sân ban nãy, quả thật là oai phong đẹp trai vô cùng, khiến gã bội phục vạn phần.
Cao Vĩnh Khang rất sợ Lương Nguyên lại hiểu lầm mình, bảo người ta trói y tiếp, nói: "Không, không phải, quan lễ bộ Chiếu quốc chúng ta đều là quan tốt, ta cũng là một thái tử tốt, Trần Hoành Trác này là một ngoại lệ. Lúc ra biển, lão ta quên uống thuốc, bệnh thần kinh lên cơn, cho nên mới toàn nói lời thối tha, nói hươu nói vượn."
Trần Hoành Trác: "..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play