Lương Nguyên nói: "Con người Cảnh Hằng rất đáng tin, bốn vị thương nhân khác cũng rất tốt, đều là người trọng tình trọng nghĩa có thành tín."
Kim Dục cười: "Có thể được chàng đánh giá cao như vậy đã chứng minh bọn họ là rất rất tốt, Minh quốc chúng ta đã đến lúc đi ra ngoài."
Lương Nguyên gật đầu: "Lúc nhạc phụ nói muốn đến Long Thành quốc xông xáo một phen, khi đó ta vẫn rất lo lắng, bây giờ thấy Cảnh Hằng, hiểu rõ thái độ hắn, trong lòng đã yên tâm hơn rất nhiều, có điều lúc ra cửa, vẫn phải bảo nhạc phụ chú ý an toàn, phái người bảo vệ nhạc phụ."
Kim Dục nói: "Chàng cứ sắp xếp, ta tin tưởng người được chàng huấn luyện."
Giao hảo với Cảnh gia chính là giao hảo với Long Thành quốc, có Long Thành quốc che chở, Minh quốc sẽ an toàn hơn, nước khác muốn tiến đánh, cũng phải dè chừng chút.
Sáng sớm hôm sau, Kim Dục đã tỉnh giấc, trước tiên tới đuôi thuyền, vịn cột buồm cột nhìn mặt biển bên dưới, chỉ thấy có mấy bóng dáng to lớn bơi qua, nàng cười cười, cầm túi nước chứa nước linh tuyền đổ vào trong biển.
Có bách tính Minh quốc đi qua, nhìn thấy hành vi này của Kim Dục, nhưng không cảm thấy kỳ quái chút nào, ngược lại nở nụ cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT