Lần này dưa hấu ba nhà Kim, Lương, Đinh trồng là dưa xưa, một quả chừng năm cân, Kim gia và Lương gia trồng một mẫu đất, Đinh gia trồng tám phần đất.
Đợi Kim Kiều lấy dao phay ra, Kim Dục đặt dưa hấu trên bàn đá, một đao bổ xuống, nước chảy ra, dưa hấu được chia làm hai nửa, lộ ra ruột màu đỏ, một mùi thơm thanh thanh ngòn ngọt chỉ trong nháy mắt đã xộc vào mũi.
Kim Dục lộ ra vẻ say mê, đã rất lâu chưa ăn vào dưa hấu tươi như thế rồi, nàng nuốt một ngụm nước bọt, tiếp tục cắt dưa hấu, cắt dưa hấu thành các phần nhỏ và chia cho mấy người Kim mẫu.
Trước kia Kim mẫu và Kim Kiều đã từng ăn dưa hấu ở Đại Bình thôn, nhưng bởi vì vật này hi hữu, bán rất giá, trong nhà lại không có trồng cộng thêm bọn người Kim lão đầu bất công nên bọn họ ăn rất ít, một năm ngay cả một miếng dưa hấu cũng không được ăn.
Bây giờ nhà mình đã trồng được một mẫu dưa hấu, các nàng đã sớm thèm ăn rồi, nhưng trước khi dưa hấu chín đỏ, điều đầu tiên các nàng nghĩ đến vẫn là Kim Dục đau khổ bận rộn, nên không có nếm thử hương vị dưa hấu trước, mà là hái một quả rồi mang sang bên Lương gia, muốn cùng thưởng thức với Kim Dục, chia sẻ mỹ vị ngọt ngọt thanh thanh của mùa hè.
Vừa cầm lên miếng dưa hấu, Kim mẫu và Kim Kiều, Lương Nguyệt đã ngay lập tức cắn một miếng lớn, trong nháy mắt miệng chỉ toàn là nước dưa hấu ngọt.
"Ăn ngon quá, rất ngọt, cái này còn ngon hơn gấp trăm lần so với dưa hấu trước kia chúng ta ăn ở quê, quả nhiên, trái cây mình trồng mới là món ngon nhất, còn ngon hơn loại dùng bạc mua."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT