Ánh mắt Lương Nguyên nhàn nhạt liếc nhìn bên chân hồ ly đỏ Kim Dục, nói với nàng: "Đàn con non ta mang về đều là chưa tới một tháng tuổi, mấy gia đình bán con non không biết nuôi mấy, đến mức đàn con non này bị bệnh, ta không muốn bọn chúng chết như thế nên đã mua bọn chúng và mang về."
Gia súc Minh quốc ít, đều là mua từ bên ngoài, trước kia chẳng biết tại sao, bất kể bách tính chăn nuôi tỉ mỉ như thế nào thì đám súc vật này đều rất khó lớn, sống không thọ.
Kim Dục nhìn đàn con non, cả đàn đều ốm yếu, Lương Nguyên nói: "Ta đã cho chúng nó uống nước, chỉ là ta mang nước theo quá ít, không có bao nhiêu tác dụng."
Kim Dục gật đầu, bảo thị vệ xách đám con non ra đằng sau nhà, nơi đó có một khu đất bằng lớn, đã được rào lại, bên trong nuôi rất nhiều súc vật, gà, vịt, ngỗng, dê rừng, thỏ đều có, mỗi một loại súc vật đều phân thành khu nuôi riêng, có chỗ nghỉ ngơi riêng, trong đó có ba căn nhà gỗ nhỏ và hai chuồng gỗ, cả hai đều là dùng để chăn nuôi con non.
Kim Dục bảo người ta phân loại con non bỏ vào nhà gỗ và chuồng gỗ, thêm linh tuyền nước cho con non uống, sau đó đi tìm chút cỏ xanh rau xanh cho con non ăn, không bao lâu sau, đám con non này đã bắt đầu có tinh thần.
Phương Nhị Trung kinh ngạc: "Bây giờ chỉ mới đổi nơi ở mà bọn chúng đã có tinh thần rồi. Nhìn đôi mắt nhỏ kia đi, thần thái đã khác hẳn với ban nãy, thật là kỳ lạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT