Hàn huyên hồi lâu, thẳng đến khi cơn buồn ngủ ập tới, bọn người Kim phụ mới ai về nhà nấy nghỉ ngơi, bọn họ vừa đi, mấy người Kim Dục đã trở về phòng của mình rửa mặt nghỉ ngơi.
Sau khi tắm rửa xong bước ra từ phòng tắm, thấy Lương Nguyên đang ngồi ở trên giường than ngắn thở dài, Kim Dục vừa lau tóc vừa cười hỏi: "Sao đó? Vẫn đang thấy rầu à?”
Lương Nguyên đứng dậy đi tới, nhận khăn trong tay nàng, nhấc ghế ngồi qua cho nàng ngồi xuống, giúp nàng lau tóc: "Có thể không rầu sao? Đời này lúc đầu ta dự định chỉ làm người bình thường, kết quả lại thành nhất quốc chi quân, thân phận địa vị này còn cao hơn đời trước, công việc cũng nhiều hơn đời trước, muốn sống yên ổn qua ngày thật đúng là không dễ dàng."
Kim Dục buồn cười nói: "Chàng không ngờ là đến bộ lạc Nhật Nguyệt lại biến thành thế này đúng không?"
Lương Nguyên lắc đầu: "Cũng không phải chưa từng ngờ tới, chỉ là không ngờ lại nhanh như vậy, nhóm Bùi tộc trưởng tùy tiện quá, chúng ta mới đến bộ lạc chưa đến một năm, bọn họ thế mà dám can đảm yên tâm giao bộ lạc cho ta."
Kim Dục: "Đây chính là sự thần kỳ của bọn họ."
Động tác lau tóc của Lương Nguyên rất nhẹ nhàng: "Ta chỉ cảm thấy rất đau đầu, chuyện quặng sắt còn chưa hoàn toàn ổn định, thợ rèn cũng còn chưa bồi dưỡng được mấy người đã bị đẩy lên đế vị."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play