Tả phụ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn Tả Thất Lang: "Con có tài năng làm hoàng đế? Con chỉ là một lãng tử, không nên nhà không thành nghiệp, hái hoa ngắt cỏ khắp nơi, ngoại trừ đầu óc thông minh chút, tứ chi phát triển, con cái gì cũng không biết, con dựa vào cái gì làm hoàng đế? Làm hoàng đế thì con làm sao dẫn dắt bộ lạc đi về hướng phồn vinh? Con muốn cho tất cả tộc nhân chơi bài lêu lổng theo con sao?"
Tả Thất Lang xoa đầu, vẻ mặt vô tội: "Cha, con nào có kém như cha nói vậy, con là tinh anh đỉnh cấp Nguyệt Tộc, tinh anh đó! Cha biết không? Đó là nhân tài ra ngoài biển khơi, dũng sĩ từng giao đấu với Man nhân."
Tả phụ nhìn hắn bằng ánh mắt dữ dằn: "Đừng ba hoa với cha, tính nết của con sao cha rất rõ ràng, đừng tiếp tục nói cái gì mà làm hoàng đế với cha. Con không phải người có trình độ đó, nếu nói chủ một nước thì đó phải là nhân tài như Lương đại phu mới thích hợp."
Tả Thất Lang cẩn thận nghiền ngẫm: "Đúng là rất thích hợp, nhưng Lương đại phu quá bận, nào có hơi sức quản lý bộ lạc, cái gì cũng để hắn làm, mọi người làm vậy là muốn hắn mệt chết à."
Tả phụ vả một bạt tay, nói: "Con không thể tiến bộ chút tăng năng lực của mình lên một chút để trợ giúp Lương đại phu sao? Sau khi làm quân vương, sao có thể chuyện gì cũng để hắn đích thân đi làm, vậy khẳng định là phải giao cho thuộc hạ đi làm, đầu óc con không bằng Lương đại phu, vậy hãy ngoan ngoãn làm một thủ hạ đắc lực."
Khóe miệng Tả Thất Lang giật một cái: "Cha đúng là cha ruột của con!"
Bọn người Tả Đại Lang ở một bên rất tán đồng lời Tả phụ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT