Kim Dục uống nước xong, lại treo túi nước về bên hông Lương Nguyên, vừa ngước mắt đã đối mặt với ánh mắt thăm dò kia của Tần Vũ Nhu, vẻ mặt nàng lạnh lẽo, đi vòng đến trước mặt Lương Nguyên, chặn ánh mắt Tần Vũ Nhu, dùng một đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm nàng ta, nói: "Thu tròng mắt của ngươi lại đi.”
Tần Vũ Nhu lập tức hoảng hốt dời ánh mắt, trốn ra sau lưng Vương Đại Văn, Vương Đại Văn kinh ngạc không thôi, hỏi Kim Dục: "Kim cô nương, cô nương sao vậy?”
Kim Dục ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Không có gì, chỉ là không cẩn thận chú ý thấy mắt thê tử ngươi lòi ra ngoài, sợ con ngươi của nàng ta rơi xuống, ta mới vô thức lên tiếng, bảo nàng ta mau mau thu tròng mắt lại.”
Lương Nguyên cũng chú ý tới ánh mắt buồn nôn của Tần Vũ Nhu, gặp Kim Dục nói như vậy, hắn lập tức thản nhiên phụ họa nói: "Đại Văn huynh đệ, thân là đại phu, ta liếc mắt một cái đã nhìn ra, con mắt thê tử ngươi đã bị bệnh, bệnh này phải trị sớm, nếu không sẽ mù mắt, nhưng rất xin lỗi, ta không biết trị loại bệnh mắt này, các ngươi... Được rồi, không nói nữa, chúng ta còn có việc, đi trước."
Hắn nói, kéo Kim Dục liền, hoàn toàn không cho cặp phu thê Vương Đại Văn có cơ hội đáp lời.
"Lương Nguyên huynh đệ..." Vương Đại Văn muốn đuổi theo, nhưng bóng lưng hai người Lương Nguyên chỉ chớp mắt là bị bao phủ trong đám người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT