Đã ăn xong thì tiếp tục làm việc, bận bịu tới mức toàn thân đau nhức cũng không thôi, mà những người Nguyệt Tộc nghe một hồi cũng vào ruột giúp sức. Mãi đến trời tối, bọn họ mới dừng lại, sau khi làm bữa tối cho cho một đoàn người Kim Dục xong thì bày tỏ cảm kích một phen, sau đó mạnh ai về nhà nấy.
Mười vị thôn trưởng đi phía sau cùng, trước khi bọn họ rời đi Kim Dục nói: "Các vị thôn trưởng, những kiến thức giảng hôm nay hơi nhiều, khẳng định mọi người đều không nhớ kỹ, các vị bảo bọn họ đừng lo lắng, đừng sốt ruột, hạt giống còn chưa có, nói nhiều hơn nữa thì bọn họ cũng không có hạt giống trồng, chờ về sau đã có hạt giống, bên chúng ta lại cẩn thận giảng giải với bọn họ. Các vị cứ việc yên tâm, những kỹ năng này ba nhà chúng ta sẽ không che giấu, bây giờ chúng ta cũng là người Nguyệt Tộc, các vị được êm ấm thì chúng ta cũng mới ấm êm, mọi người cùng sống tốt mới là tốt thật, dân mạnh, bộ lạc mạnh."
Các trưởng thôn nghe vậy cảm động không thôi, liên tục cảm ơn hồi lâu, lúc này mới rời đi.
Nhìn xem bóng lưng bọn họ rời đi, Kim phụ nói: "So với đi săn và bắt cá, trồng trọt mới là an toàn nhất."
...
Hôm sau.
Bởi vì hôm qua có người trong thôn hỗ trợ, ba nhà Kim Dục không chỉ đã gieo xong hạt giống mà còn lấp đất xong, kết quả là, hôm nay đã không có đất trồng nữa, Đinh Đạt và Đinh Phong dẫn theo đồ đệ đi nghiên cứu chuyện xây lò gạch, Lương Nguyên dẫn theo Đinh Tiêu đến chỗ có quặng sắt mang mấy tảng khoáng thạch trở về tinh luyện sắt thử, những người còn lại đều đi đào mương nước, đắp bờ ruộng. Bởi vì đã phân công rõ ràng nên ai cũng bận rộn, không ai được nhàn rỗi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT